Đây giải về 38 điều Hạnh Phúc mà Đức Thế Tôn là đấng thượng sư tự thuyết ra có ý nghĩa như vầy:
Một hôm nọ, Đức Thế Tôn an ngự tại Kỳ Viên Tự JETAVANᾹRᾹMA, là chùa của ông bá hộ Cấp Cô Độc tạo dâng, gần thành Xá Vệ. Khi ấy, có vị Trời ở dục giới hoài nghi về Hạnh Phúc thuyết, bèn lìa cõi trời bay xuống, vào đảnh lễ đấng Đại Từ, và làm cho hào quang sáng ngời rực rỡ, đi hữu nhiễu 3 vòng, rồi đứng tại chỗ phải lẽ, kính lễ hỏi về ý nghĩa hạnh phúc rằng:
KIṂ MAṄGALAṂ BHANTE BHAGAVᾹ = Ngưỡng bạch Đức Thế Tôn! Cái gì gọi là hạnh phúc sự tiến triển của tất cả chúng sanh?
Khi ấy, Đức Phật giải đáp về hạnh phúc bằng những kệ ngôn như vầy:
Điều hạnh phúc thứ tư
PAṬI RŪPADESAVᾹ SOCA: Tư cách của người ở trong nước nên ở, gọi là hạnh phúc cao thượng.
VẤN: Nước nào gọi là nước nên ở?
ĐÁP: Ở xứ trung quốc độ MAJJHIMA PADESA, ngay giữa trái đất là nơi chư Phật toàn giác, chư Phật Độc Giác và chư Đại A La Hán thành đạo, gọi là Trung Quốc Độ.
VẤN: Người ở xứ Trung Quốc Độ có những gì đáng quý không?
ĐÁP: Kẻ sanh ở trong xứ ấy có đặng 6 điều cao quý ANUTTARIYA như vầy:
- DASSANᾹNUTTARIYA. Thấy cao quý là đặng thấy chơn dung đức Thế Tôn.
- SAVANᾹNUTTARIYA, nghe cao quý là đặng nghe kinh pháp của Đức Phật thuyết ra.
- LᾹBHᾹNUTTARIYA, lợi cao quý là đặng đức tín chơn chánh, tin ngay nơi ân đức Tam Bảo.
- SIKKHᾹNUTTARIYA, học hỏi cao quý là đặng học theo giới, định, huệ mà Phật đã dạy.
- PᾹRICARIYᾹNUTTARIYA, phụng sự cao quý là đặng cung phụng hộ độ những bậc nên hộ độ, nhứt là Đức Phật.
- ANUSSATᾹNUTTARIYA, ức niệm cao quý là đặng ghi nhớ đến ân đức trọn lành của Tam Bảo.
Những người ở nơi Trung Quốc Độ, là xứ nên ở, có sáu điều cao quý như thế, nên có một sự tích như vầy:
“Có một người Bà La Môn tên VAGGALI ở xứ SᾹVATTHῙ, xem thấy sắc thân tốt đẹp của Phật, bèn phát tâm trong sạch muốn ngắm xem sắc thân xinh đẹp của Phật không nhàm chán, mới tính xuất gia tu theo. Từ khi xuất gia xong, vị tỳ khưu đó cứ nhìn xem kim thân của Phật mỗi ngày, không lưu tâm học hỏi chi cả. Phật bảo rằng: “Này VAGGALI, người chớ nên xem Như Lai bằng con mắt. Ngươi hãy quan sát cho thấy Pháp đi! Kẻ nào thấy Pháp của Như Lai, gọi kẻ ấy thấy Như Lai, kẻ nào thấy Như Lai thì gọi kẻ ấy thấy Pháp”. Ngài phán như vậy, xong đuổi ông VAGGALI đi ra khỏi chỗ.
Ông hết sức âu sầu, la khóc, rồi lên trên núi nghĩ rằng: “Ta lên tận chót núi để gieo mình xuống chết cho rồi, chớ sống ích lợi chi không đặng thấy Phật. Bấy giờ Phật hiểu rõ, nên ngài phóng lục hào quang như là ngài ngự đến trước chỗ của thầy VAGGALI mà thuyết pháp cho thầy nghe, thầy VIGGALI khởi tâm trong sạch bay nguyên hình lên hư không do mãnh lực của phỉ lạc, và pháp mầu chảy ngay vào giòng Trí Tuệ thấy rõ Tứ Diệu Đế và đắc quả A La Hán, tuyệt trừ phiền não.”
Sự ở trong nước nên ở, có điều cao quý như đã giải đáp đây.
Trích: Hạnh Phúc Kinh (Đại Đức Giới Nghiêm)